Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

Thao thức đêm Hà thành

Đây là khoảng thời kì thời tiết Hà Nội đẹp nhất trong năm. Vậy nên lang thang cùng những người sống về đêm ở Hà Nội cũng đầy xăm.

Nhọc nhằn cần lao về đêm

Luôn có 2 bức tranh đối chọi ở mảnh đất Thủ đô. Một bên là đèn màu bảng hiệu óng ánh, phồn hoa, cuộc sống vội vã ồn ã. Và bên còn lại, là một mảng màu đậm sự nhọc nhằn của những người dân lao động đổ về Hà Nội mưu sinh. Từng góc phố ở Hà Nội đều có thể trở nên nơi kiếm sống của những người lao động từ các tỉnh đổ về. Với họ, Thủ đô không chỉ có ánh đèn màu óng ánh, phồn hoa, ranh mãnh... Hà Nội lúc này là “chiếc cần câu cơm” để mưu sinh, để tồn tại. Đa phần họ là những người già cả, nhưng cũng có những bạn trẻ từ quê lên thị thành để lùng cơ hội đổi đời. Dù đến từ đâu, thì dân cần lao vẫn coi phố phường Hà Nội như một miền đất đầy hẹn trên hành trình mưu sinh của mình.

Cảnh sát 141 kiểm tra người tham gia giao thông có biểu hiện nghi vấn.

Cảnh sát 141 thẩm tra người tham gia liên lạc có tả nghi vấn.

Bác Trương Thế (60 tuổi) với chiếc xe đạp cũ hằng đêm bán bóng bay quanh bờ Hồ Gươm, mỗi ngày bác bán từ 19h tối đến 24h đêm. Bác san sẻ: Vào những ngày cuối tuần, trên phố đi bộ đông người tương hỗ, bác bán được 40 quả, còn những ngày khác số lượng ít hơn. Bóng đã bơm rồi không dùng lại được nữa mà nếu bán không hết thì phải thả đi.

mặc dầu năm nay đã 63 tuổi nhưng do cuộc sống khó khăn, bác Phạm Minh Sỹ quê Nam Định hàng ngày vẫn đạp xe quanh bờ hồ để bán kem bông, bò bía, chong chóng... Mỗi ngày bác bán từ 18h đến 24h. Cũng may Hà Nội đang đẹp trời, ít mưa nên việc bán hàng có vẻ tiện lợi hơn. Chứ vào những ngày mưa bác lại canh cánh nỗi lo vì không bán được nhiều hàng, lấy đâu tiền tiêu xài hàng ngày.

Đi trên đường phố Hà Nội buổi tối, không khó để bắt gặp những xe hàng chất đầy đổ ăn bán dạo. nào sắn luộc, xôi nóng, ngô luộc, xúc xích nướng, chè bưởi... làm cho bức tranh đêm Hà Nội thêm đa dạng. Anh Nguyễn Trường (quê thái hoà) lên Hà Nội kiếm sống bằng nghề bán hàng ăn rong đêm ở Hà Nội 5 năm nay chia sẻ: “Chập tối thì em rong ruổi các phố. Nhưng đêm muộn thì em đứng ở cổng các vũ trường, quán bar lớn. Khi mọi người chơi đêm xong sẽ đói nên em bán được nhiều hàng. Hôm nào cũng tầm hơn 2h sáng em mới về nhà. Thu nhập thôi thì cũng đủ cho 2 cháu ở quê ăn học”.

­Khi màn đêm dần tối đen kịt, người trên đường đã vắng. Những chiếc xe còn lại trên đường sau buổi tối cũng đang vào ga lao vun vút trên đường phố rồi khuất hẳn. Chỉ còn lại tiếng gió thổi xạc xào, tiếng bước chân và tiếng chổi tre loẹt quẹt đâu đó trên đường phố, tạo nên những nốt nhạc đặc trưng của nghề công nhân môi trường tỉnh thành.

Mỗi nghề có một đặc thù, một nỗi niềm tây. Nghề làm mướn nhân môi trường thành thị ở Hà Nội gắn liền với nắng mưa, gió rét, đường phố và bụi bẩn và màn đêm. Công việc của những người công nhân là thu gom rác thải từ các thùng và quét rác trên đường phố. Hình ảnh những người lao công, đẩy những xe rác quá đầu người, trở thành hình ảnh quen thuộc với người dân Thủ đô. Hà Nội giờ đây không chỉ có 36 phố phường, diện tích được mở rộng, dân cư ngày một đông đúc, khách du lịch, khách vãng lai tứ phương đến du lịch, làm ăn, buôn bán. Từ trung tâm đô thị cho tới các vùng ven, tốc độ thành thị hóa diễn ra chóng vánh, các dịch vụ thương nghiệp, hàng quán mọc lên như nấm sau mưa. Đời sống vật chất của người dân ngày một no đủ... Và một trong những hệ quả thế tất là lượng rác thải tăng lên đáng kể. Công việc của những người công nhân quét rác cũng nhân lên bội phần.

Nhọc nhằn công việc dọn dẹp rác về đêm.

Nhọc nhằn công việc quét dọn rác về đêm.

Những người quét rác, mỗi ngày phải làm việc khoảng 8 tiếng, chia theo từng ca, tuy nhiên việc quét rác chủ yếu thực hiện ban đêm từ 21h đêm đến 5h sáng hôm sau. Thường thì đến tối, nhà nhà mới gom rác đi đổ, các nhà hàng, quán ăn cũng tan tầm. Lượng rác thải ra rất nhiều. Họ phải làm luôn thủ túc mới kịp giờ xe chở rác đến. Trung bình mỗi ngày, mỗi người công nhân phải kéo từ 4- 5 xe rác, với trọng lượng kiếm 4 tạ/một xe. Những ngày cuối tuần hay ngày lễ, lượng rác nhiều gấp 2, 3 lần những ngày thường ngày.

Trời càng về đêm càng lạnh, khi mọi người đang cuộn tròn trong chăn ấm, những người lao công phải phơi mình trong gió lạnh và sương đêm để làm việc. Có những hôm trời nóng, nhiệt độ lên tới 37- 38 độ, mùi hôi thối nặc bốc ra từ những đống rác, khiến người đi đường cũng phải bịt mũi đi nhanh. Vậy mà những người công nhân ấy, vẫn ngày ngày phải thu gom những thứ đáng sợ đó. Nếu họ không làm việc, thì sáng ban mai Hà Nội ngập ngụa rác.

Cùng với những người thu gom rác là những người nhặt rác cũng tranh thủ màn đêm để kiếm sống. Với họ không có mùi gì là khiếp là sợ, họ chỉ quan tâm đến bữa nay có nhiều thứ rác tái chế để nhặt hay không, để ngày mai con đi học có thêm manh áo mới...

thị thành vào đêm, các tuyến đường dày đặc phương tiện hỗ tương. Dòng ánh sáng nhập nhòa từ đèn xe cùng với tiếng gầm ghè của động cơ cứ lử thử trôi... Giữa ngã tư rộn rịch dòng xe, xuất hiện màu áo của cảnh sát giao thông, cảnh sát cơ động lẫn với những bộ thường phục chỉn chu có, bụi bặm có, sành điệu có... tất tật họ đang có chung một nhiệm vụ là thẩm tra người, công cụ vi phạm luật giao thông và các đối tượng có nhiều biểu đạt nghi vấn. Họ là 141!

Được thành lập tháng 8/2011, gồm cảnh sát giao thông, cảnh sát hình sự, cảnh sát cơ động, các tổ 141 có nhiệm vụ lập chốt hoạt động công khai tại các nút giao thông quan yếu có cảnh sát hình sự hóa trang và dân sự hóa. chuẩn y hệ thống cung cấp tin của các chốt nhỏ được bố trí bí hiểm để chốt chính dừng và soát người, công cụ đang tham dự liên lạc vi phạm luật liên lạc và các đối tượng tham gia liên lạc có nhiều thể hiện nghi vấn là tầy.

Càng về đêm, công việc của họ càng bận rộn, bởi ban đêm, xuất hiện nhiều hơn các trường hợp vi phạm lề luật giao thông, uống rượu bia, sử dụng chất kích thích khi tham dự giao thông, thậm chí có xe còn chứa cả khí giới “nóng”.

Từ 5 tổ công tác ban sơ và mới đây nhất, từ ngày 15/10, Công an Hà Nội sẽ có thêm 15 tổ cảnh sát 141 hoạt động ở 12 quận và 3 huyện, nâng tổng số tổ 141 trên khắp địa bàn lên con số 30. Họ được trang bị bộ đàm, súng bắn đạn cao su, dùi cui điện, khóa số 8... nhằm tăng cường kế hoạch tác chiến, hoạt động khép kín địa bàn, khép kín khung thời kì, không chỉ bảo đảm thứ tự liên lạc mà còn làm tốt công tác phòng tù nhân trên địa bàn Thủ đô.

Hàng quán ăn đêm luôn nhộn nhịp từ tối đến sau 12 giờ.

Hàng quán ăn đêm luôn nườm nượp từ tối đến sau 12 giờ.

Dân chơi đêm

Nếu nói ở Hà thành nhộn nhịp nhất, sống thực nhất là vào lúc 0h hàng ngày trở đi thì quả là không ngoa chút nào. Bởi lúc đó bức tranh đêm ở đất kinh kỳ này mới thể hiện hết những mặt tốt và xấu của nó. Đêm Hà thành thật nhiều điều đáng nói...

11 giờ đêm, tôi có mặt ở tuyến phố Bạch Mai (quận Hai Bà Trưng) - một trong những điểm nóng tụ hội nhiều hàng quán bán đồ ăn đêm. Dưới ánh đèn đường, vài hàng quán chưa vội đóng cửa, những quán ăn hè vẫn nườm nượp như chưa có dấu hiệu muốn nghỉ ngơi. Dọc theo tuyến Trần Khát Chân qua phố Lò Đúc, khung cảnh cũng náo nhiệt không kém. Có cầu ắt có cung. Những quán ăn đêm cũng nườm nượp như quán ăn bán hàng ban ngày. Người đi ăn đêm là những người tan làm ca 3, cánh lái taxi, dân chơi vừa rời quán bar, vũ trường... Không ít người coi ăn đêm như là bữa chính. Họ la cà quán xá từ 21 giờ, ăn đến hơn 23 giờ mới xong bữa. Chính họ đã góp phần cho sự tồn tại của những quán ăn đêm ở Hà Nội.

Khi nhắc tới những dân chơi, hay người làm nghề bất chính về đêm không thể bỏ qua “gái” đêm. Gọi là gái đêm vì họ hoạt động cốt yếu khi màn đêm buông xuống. Cứ tầm 18 giờ là mỗi gốc cây bên đường Trần Khánh Dư, trước cửa Bệnh viện Hữu nghị Việt Xô đều có một số “gái” đứng chờ hàng. Họ đa phần là những đàn bà tầm 20-30 tuổi, đi xe máy tay ga, trang phục hở những chỗ cần hở, đeo khẩu trang y tế... Khi gặp khách có “nhu cầu”, mọi chuyện đều được ăn giá mau chóng, lấy tấm vải bạt trong cốp xe, họ kéo nhau sang bãi xe rộng bên đường, tìm nơi khuất tầm nhìn, trải tấm bạt ra nền làm bãi đáp. Cũng có khi đội quân cave bị truy quét nhiều thì họ dẫn khách vào nhà nghỉ bên phía trong đê để hành sự. Công việc của “gái” đêm chỉ kết thúc khi khách không còn nhu cầu và thường vào gần sáng.

Các quán bar càng về đêm càng trở nên đông đúc.

Các quán bar càng về đêm càng trở thành đông đúc.

Khi xâm nhập “thế giới đêm” của các vũ nữ Hà thành mới thấy cuộc sống của họ phức tạp chừng nào. Nhắc tới vũ nữ (dancer), người ta sẽ mường tượng ra ngay đó là những cô gái trẻ, ít nhiều cũng có sắc, chịu chơi, khuôn mặt luôn được kẻ vẽ phấn son sắc lẹm, ăn mặc hở hang, thỉnh thoảng có phần nhố nhăng, thậm chí đến mức lẻ loi. Nghề của họ là nhảy nhót trong các vũ trường, quán bar... đôi khi để có tiền họ còn “đi khách” và thỉnh thoảng còn kiêm luôn cả buôn bán ma túy... Mỗi đêm đi vũ trường, mỗi sô diễn của vũ nữ tương đương 1 tiếng. Có nơi đề nghị khe khắt và trả lương cao hơn thì yêu cầu vũ nữ diễn liền 2 tiếng. Do họ phải ăn kiêng khem để còn giữ dáng, mới mong có việc ổn định, nên sức lực của các vũ nữ không khỏe. Ngần ấy thời kì diễn liên tiếp, có những cô gái kiệt sức trên sàn diễn. Nên việc vũ nữ dùng ma túy là chuyện không xa lạ. Dân đi vũ trường cũng nhiều người cắn thuốc lắc, xài hàng đá. Vậy nên khi vũ trường nờm nợp nhất tầm khoảng 11 giờ đêm, thì cũng có ti tỉ dân chơi bị ngáo hoặc phê thuốc, nhảy và la hét điên cuồng... Bao chuyện phức tạp cũng bắt đầu từ đây. Vấn nạn ma túy trong các vũ trường, quán bar thực sự là vấn đề nhức nhói trong từng lớp, cần dẹp bỏ.

NGỌC MINH CHÂU

0 nhận xét:

Đăng nhận xét