Tập 17 của phim truyền hình Hạnh phúc trong tầm tay mang đến rắc rối mới cho cô bạn Chu Phóng ( Địch Lệ Nhiệt Ba ). Sau khi chia tay Tống Lẫm ( Hoàng Cảnh Du ), Chu Phóng quay trở lại với cuộc sống bận rộn thường nhật. song song, cô cũng đối mặt với sức ép đến từ mẹ ruột là bị bắt phải mau chóng lấy chồng.
Biết cậu bạn Hoắc Thần Đông có ý với Chu Phóng, mẹ cô nàng liên tục bày trò để Hoắc Thần Đông đến nhà dùng cơm. vạn bất đắc dĩ không còn cách nào khác, Chu Phóng mới đưa Hoắc Thần Đông về nhà ăn tối.
Thấy Hoắc Thần Đông đẹp trai, chu đáo, lại còn giỏi nấu ăn, mẹ Chu Phóng tâng bốc cậu lên đến tận trời. Mẹ Chu Phóng hiển nhiên xem Thần Đông là bạn trai của con gái mình rồi còn vui vẻ nói chuyện cưới xin, sinh con đẻ cái.
Ngồi trên bàn ăn, Chu Phóng chỉ biết lặng im chứ không dám nói lại lời nào. Thấy tình hình này, Hoắc Thần Đông mới hấp tấp can ngăn mẹ Chu Phóng rằng chuyện yêu đương nam nữ là chuyện của 2 người, phụ huynh dù có muốn con gái kết hôn sớm thì cũng để mọi thứ diễn ra theo hướng thiên nhiên. Trường hợp cứ bắt ép cưới hỏi theo cách thô bạo thì đôi bên rất khó xử.
Hoắc Thần Đông từng 1 lần cầu hôn Chu Phóng nhưng đã bị từ khước. Thần Đông cũng biết rõ Chu Phóng không hề yêu thích, tuy nhiên khi Chu Phóng cãi nhau với cô bạn thân Tần Thanh (Trương Hinh Dư), Hoắc Thần Đông vẫn ra mặt nói giúp. Anh chàng này quả là cực phẩm nam phụ trong dương thế khi có cả vẻ ngoài bắt mắt lẫn tấm lòng vị tha, nhân hậu đúng chuẩn trai đẹp ngôn tình bước ra từ tiểu thuyết.
Lại nói về nam chính Tống Lẫm, vì công việc can dự đến nhà thiết kế mà anh chàng có dịp gặp gỡ bạn gái cũ Chu Phóng. Không chút e ngại, Tống Lẫm vẫn trình bày sự quan hoài dành cho cô. Chỉ có điều Chu Phóng không muốn bằng lòng, cô vẫn tránh né và kiên quyết từ chối tuốt luốt những lời đường mật mà Tống Lẫm nói với mình.
Đúng lúc này, công ty của Tống Lẫm lại nảy rắc rối nho nhỏ, dù biết có thể tìm nhà thiết kế khác giúp đỡ nhưng Tống Lẫm chẳng màng đến. Anh cứ cố định bắt Chu Phóng giúp mình. bản tính, anh chàng chỉ muốn có cơ hội ở gần bên Chu Phóng mà thôi.